“Ơ?” An Ôn Nhã ngơ ngác bị bà cụ Hoắc đẩy ra ngoài. Trong ký ức, hình như hồi còn ở trong ngõ nhỏ, thường là ông Hoắc và chú Hoắc nấu cơm, dì Hoắc dường như không biết nấu ăn, nhưng... sao cô lại bị đuổi ra ngoài?
“Nhưng mà bà nội, một mình bà...”
“Không sao, có em trai cháu giúp.” Nói xong câu này, bà cụ Hoắc mới nhớ ra mình đã bỏ quên hai đứa cháu, vội vàng nhìn Hoắc Xuyên Hiền.
“Em trai cháu với em gái cháu đâu?” Hoắc Xuyên Hiền ngây thơ chớp chớp mắt.
“... Hình như vẫn còn ngoài ruộng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây