“Anh đi đứng không có tiếng động à?” An Ôn Nhã lại ngồi xuống đất, quay đầu trừng mắt nhìn con chó sói to lớn đột nhiên xuất hiện phía sau.
Chó sói to lớn... à không, là Hoắc Xuyên Hiền ngồi xổm trước mặt cô, mím môi, cúi đầu, bị mắng có chút tủi thân, lại muốn dỗ dành nhưng không biết cách, trông có chút lúng túng.
Nhìn thấy con chó sói to lớn lại bắt đầu im lặng, toát ra vẻ tủi thân, An Ôn Nhã cúi đầu nhổ từng cọng cỏ để trút giận, vừa nhổ vừa nói: “Anh đến đây làm gì?”
Thấy cô gái chịu để ý đến mình, trong mắt Hoắc Xuyên Hiền lập tức lóe lên tia vui mừng, vội vàng nói: “Tiểu Phương nói muốn mang nước đến cho em nhưng đột nhiên lại chạy về nói là thấy có người bắt nạt em, còn nói hình như em bị thương nên anh đến xem sao.”
Nói xong, Hoắc Xuyên Hiền cẩn thận quan sát sắc mặt của cô gái, sau đó hỏi: “Ai bắt nạt em? Đừng sợ, anh sẽ trả thù cho em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây