“Yên tâm, có tôi ở đây! Sẽ không để cô ấy rời khỏi tầm mắt của tôi đâu.” Hứa Thông nhìn An Ôn Nhã với vẻ mặt lo lắng như bà cụ non, cười lắc đầu sau đó vẫn không yên tâm dặn dò: “Em cũng phải cẩn thận, nghe nói ruộng của đội ba ở sườn núi bên kia, nếu gặp chuyện gì thì đừng nương tay, có người chống lưng cho em. Em họ An, không cần phải sợ ai!”
“Yên tâm, chỉ là xuống ruộng làm việc thôi, cũng không phải hang rồng hang hổ. Người có thể bắt nạt em, còn chưa sinh ra đâu. Đi thôi!”
An Ôn Nhã cười vỗ vai Hứa Thông, ba người mới lần lượt xoay người đi theo đội của mình.
An Ôn Nhã đang một mình đi theo đội sản xuất thứ ba lên sườn núi. Leo núi đối với cô không phải là vấn đề, chỉ là nghĩ đến công việc sắp phải làm, cô cảm thấy uể oải, cả người toát ra vẻ chán nản.
Đột nhiên, phía sau vang lên tiếng bước chân sau đó vạt áo của cô bị ai đó kéo nhẹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây