“Mai là cuối tuần, tối nay chúng ta có thể về thẳng khu đại viện, đợi ăn xong cơm xem nhà ai có thời gian đưa chúng ta, hoặc anh sẽ gọi điện cho ông cố, để chú bảo vệ trong nhà đến đón anh cũng được.” Trên đường về nhà, một tay Hoắc Màn Thầu cầm cặp sách nhỏ của em gái, một tay nắm tay em, nghiêng đầu nhẹ nhàng nói với ba anh em bên cạnh.
Bốn anh em chẳng ai là rảnh tay cả, mỗi người một tay xách cặp của em, một tay nắm chặt tay em, phân công rất rõ ràng.
Hơn nữa, trên đường đi học và tan học, họ không chỉ chăm sóc em ruột cùng mẹ, mà bất kể ai cũng tính là em của mình, đã là em thì đều được bảo vệ.
Nhưng cô em gái nhỏ nhất là Hoắc Điềm Điềm lại khác, ngày nào cũng được Hoắc Màn Thầu dẫn dắt. Không phải vì Hoắc Màn Thầu muốn chiếm em gái mà bởi vì các anh cho rằng Màn Thầu có sức mạnh cao nhất, nếu có tình huống bất ngờ xảy ra, cậu bé có thể bảo vệ em gái tốt hơn.
Mấy đứa trẻ này thực sự khắc sâu ý thức cảnh giác vào tận xương tủy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây