“Ba gì chứ, chẳng phải lúc nãy còn nói hôm nay không đánh con trai một trận thì ông không phải là ba chúng sao? Được thôi, ông đánh đi, tôi không cản, ông đánh nhanh đi.”
An Đức Văn không kìm được mà run rẩy, thật ra điều ông sợ nhất là vợ dùng giọng nhẹ nhàng khi đang tức giận nói chuyện với mình. Ông thà bà mắng thẳng mặt còn hơn, như vậy còn dứt khoát hơn.
“Không không không!” An Đức Văn vội vàng lắc đầu, không dám động đậy chút nào, “Vợ à, bà nghe nhầm rồi, làm sao mà tôi đánh con được, tuyệt đối không có chuyện đó đâu, tuyệt đối không!”
“À!” Tiền Mỹ Nhất lạnh lùng gật đầu, sau đó nhìn lên mấy đứa trẻ trên tường, mỉm cười dịu dàng, nói: “Nếu ông ấy đổi ý rồi, thì từ nay về sau các con biết phải gọi ông ấy là gì rồi chứ?”
“Biết ạ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây