An Ôn Nhã hiểu ra, gật đầu: “Được, em không có ý kiến. Nhưng để đảm bảo an toàn cho ba, em sẽ thuê vài người lính xuất ngũ về, một là để bảo vệ ba, hai là hỗ trợ cho ông. Làm ăn buôn bán mà bên cạnh không có mấy người đáng tin thì không được.”
Hoắc Xuyên Hiền cảm động ôm chặt vợ mình: “Vợ à, em thật tuyệt vời. Lấy được em đúng là phúc phận tu mấy đời của anh.”
“Đi đi, bớt nói nhảm!” An Ôn Nhã mỉm cười, lườm yêu chồng một cái.
Sau đó, cô giơ tay lật một cái, một chiếc hộp sắt xuất hiện trong tay.
An Ôn Nhã lấy ra 5000 đồng từ trong hộp, đưa cho chồng: “Em đoán chắc là ba mẹ không có nhiều tiền, làm ăn thì vốn liếng không thể thiếu. Anh cứ nghĩ xem lấy lý do gì để ba cầm lấy số tiền này, vay cũng được, tặng cũng được, thậm chí góp vốn cũng được, miễn sao anh phải để ba mẹ cầm lấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây