Hoắc Xuyên Hiền cẩn thận bế đứa con trai nhỏ, đặt thằng bé lên vai mình rồi nhẹ nhàng vỗ lưng để bé ợ hơi. Vừa định ngồi xuống thì bị vợ lườm một cái, anh lập tức đứng thẳng dậy, nghiêm chỉnh như một quân nhân, chỉ trừ hai tay đang bế con trai, tư thế đứng của anh phải nói là vô cùng chuẩn mực.
Sự tự giác của Hoắc Xuyên Hiền khiến vợ hài lòng, cô thu ánh mắt lườm nguýt lại, tiếp tục dịu dàng cho con gái bú rồi lên tiếng.
“Bác cả chuẩn bị tổ chức khóa huấn luyện sơ cấp cho mấy đứa trẻ trong nhà. Ngày mai anh lái xe đưa Hoắc Màn Thầu và mấy đứa nhỏ khác đến đại viện. Sĩ quan phụ trách huấn luyện sẽ đợi bọn nhỏ ở đó. Trong đại viện cũng có vài đứa nhóc cùng tuổi, là con cháu của các gia đình thân thiết, thích hợp để Màn Thầu và Bánh Ngọt làm quen.”
“Vâng, vợ!”
Đối với sự sắp xếp của nhà họ An, tất nhiên Hoắc Xuyên Hiền hết lòng ủng hộ. Khóa huấn luyện đặc biệt dành cho trẻ nhỏ này, gia đình khác muốn xin cũng không được. Chỉ có con cháu của những gia đình thân thiết với nhà họ An mới có cơ hội này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây