“Trước kia, chúng tôi có năm người, nấu ăn theo chế độ luân phiên, còn việc chặt củi, gánh nước, những việc nặng nhọc thì do ba nam thanh niên trí thức luân phiên đảm nhiệm, coi như là giúp đỡ chúng tôi. Sau này vẫn theo quy định này, hai người nấu ăn một ngày, mấy em thấy thế nào?”
“Tôi và Hồng Yến không có ý kiến gì, dù sao một tháng nữa bọn tôi sẽ chuyển ra ngoài rồi. Tuy nhiên, củi, nước, dầu, muối, tương, dấm, bọn tôi đều chưa chuẩn bị. Chị Tô xem những thứ này là ai mua, bọn tôi đưa tiền luôn.”
An Ôn Nhã đứng ở cửa, mỉm cười nói.
Chuyện này, cô, Lý Hồng Yến và Hứa Thông đã bàn bạc lúc ở sân phơi.
Thời buổi này, ai cũng khó khăn, nhất là những thanh niên trí thức xuống nông thôn, không người thân thích, mỗi đồng tiền tiêu xài đều là do bản thân vất vả kiếm được. Bọn họ không thể chiếm tiện nghi này, sau này dễ xảy ra chuyện. Chi bằng hiện tại tiền trao cháo múc, rõ ràng sòng phẳng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây