Thời đại này, có thể nói là quần áo ở tiệm may từ kiểu dáng đến hoa văn và màu sắc đều rập khuôn và thể hiện vô cùng tinh tế.
Nhưng ở cái thời đại này, mặc quần áo đụng hàng cũng không phải là một chuyện xấu hổ. Không những không xấu hổ, mà rất nhiều người còn cảm thấy vinh dự.
Có thể đụng hàng quần áo, chứng tỏ điều kiện gia đình không tệ, có thể mặc được quần áo mà nhà máy trang phục làm ra. Quần áo nhà mình may sẽ không đụng hàng, nhưng kiểu dáng cũ kỹ bao nhiêu năm cũng không hề thay đổi, từ thiết kế đến chế tác, làm sao có thể so sánh với quần áo mà nhà máy trang phục làm ra chứ?
Khi ba người ra khỏi Bát Tiên Lâu, trên tay đều xách đầy túi lớn túi nhỏ, Tưởng Vân tự cầm những thứ mình đã mua, cô còn cầm ô mai mà Tưởng Trung mua, Tưởng Trung thì đi cầm đồ giúp Bạch Mẫn.
“Chị Bạch, chị thật là giàu có, thoáng cái mà mua nhiều đồ như vậy. Trước đây gia đình chị làm gì vậy?” Lúc này, Tưởng Trung đã ý thức được bữa cơm này không phải ăn miễn phí, mà là cậu ấy bán sức lực để đổi lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây