Ánh mắt bà lão thẳng tưng luôn rồi, bà ta cắn răng rồi nói: “Cậu chờ tôi một chút, tôi đi lấy tiền. Cậu đúng là lợi hại thật, ngũ cốc tốt như vậy mà cũng có thể kiếm được, tôi thấy táo đỏ với óc chó đều là hàng khô, không phải loại nhập khẩu nửa khô nửa ướt lẫn lộn.”
“Đương nhiên rồi. Tuy vụ mua bán này không quang minh chính đại nhưng mà ông trời vẫn đang nhìn đó, nếu không chú trọng chữ tín, chỉ chăm chăm hãm hại lừa gạt người ta thì sớm muộn gì cũng có ngày lật xe.”
Tưởng Vân biết bà lão này không phải là người quá túng thiếu, nhưng không ngờ bà ta tiết kiệm được nhiều tiền và phiếu như vậy, mấy thứ cô mang tới đều để lại hết, bà ta còn dặn lần sau có thứ gì tốt thì tiếp tục bán cho mình.
Tưởng Vân thầm nghĩ, trong khoảng thời gian ngắn chắc cô sẽ không tới nữa đâu, cô phải lén lút bán hàng, bằng không có khi lại sập bẫy.
Ai có thể chắc chắn rằng bà lão này không dụ dỗ cô phạm pháp chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây