“Tiểu Tưởng, con của chị ầm ĩ quá. Em xem có thể chia cho chị một ít không? Chỉ cần một chén là được.”
Trên mặt Tưởng Vân vẫn là nụ cười giả tạo như cũ: “Không thể.”
Sắc mặt của chị dâu Tạ vừa xanh vừa đỏ, cũng không muốn nói nhảm với Tưởng Vân, xoay người bỏ đi.
Về đến nhà chị ta bắt đầu khóc, thậm chí còn ngồi trước cửa sổ gân cổ gào khóc, vừa khóc vừa chửi bới, lời trong lời ngoài đều là người trẻ tuổi thật không lễ phép, ỷ vào chồng thăng chức nhanh mà khinh thường những người tòng quân thời gian dài như chồng họ. Còn nói có người trông ưa nhìn nhưng thực ra không có học vấn, không được dạy dỗ...
Toàn bộ người trong khu đều nghe rõ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây