“Mua bây giờ cũng muộn rồi. Ngày mai đi mua sau! Em cũng phải mua về nhà chế biến, chúng ta làm chung cũng được!”
Chị dâu Mạnh lập tức nói: “Vậy lát nữa chị sẽ nói anh Mạnh lên thành phố, mượn chiếc xe ba bánh của nhà em một chút, để anh Mạnh đi mua một ít thịt gà và thịt heo về. Vẫn quy củ cũ, chị sẽ cung cấp nguyên liệu, còn em sẽ bỏ công, nếu không chị sẽ cảm thấy xấu hổ, năm nào cũng làm phiền em như vậy.”
“Thôi nào, sao chị lại tính toán rõ ràng như thế làm gì? Để anh Mạnh đi mua đi, mua về rồi giết, tối ướp thịt để qua đêm cho nó ngon hơn. Đúng rồi, Hoa Đông đâu? Tôi có mua một ít đặc sản về, có ít kẹo phân chó mua bên thành phố Dung, chia cho Hao Đông một ít để ăn trong dịp Tết Nguyên Đán.”
Chị dâu Mạnh sửng sốt: “Cái gì? Kẹo phân chó? Phân chó có thể làm thành kẹo được sao? Em cứ giữ lại để em ăn đi...”
Tưởng Vân xách một túi lớn nguyên liệu lên lầu rồi nói: “Cái gì,đó là đường chế biến thành màu đen, nhìn có hơi giống phân chó. Sao mà chị lại có thể nghĩ là lấy phân chó để làm kẹo? Nếu nó thực sự được làm từ phân chó thì tôi sẽ cố tình mua về từ hơn ngàn cây số sao? Đừng nghĩ bậy, lát nữa chị nhớ kêu Hoa Đông đến lấy, tôi phải đi nấu một bữa trưa thật ngon.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây