Cao Thắng suy nghĩ một lúc rồi nói với Ford Vivian: “Các người có thể ở lại đây trước. Tôi sẽ đi nói chuyện với vị bác sĩ kia xem cô ấy có rảnh rỗi và sẵn lòng chữa trị cho cô hay không. Trước đó cô đã được chẩn đoán chưa? Nếu có thì nói cho tôi biết để tôi gọi điện thoại cho vị bác sĩ kia để cô ấy chuẩn bị tâm lý trước.”
Ford Vivian lập tức lấy ra một xấp giấy từ trong chiếc túi da màu vàng lông bò mà cô ta đang đeo, đưa cho Cao Thắng xem.
Cao Thắng liếc nhìn hai lần. Hay chưa, anh ta chỉ biết mỗi một chữ.
Ford Vivian nhìn thấy vẻ bối rối và xấu hổ trên khuôn mặt của Cao Thắng, lên tiếng giải thích: “Các bác sĩ ở Anh và đất nước chúng tôi đều tin rằng tôi bị nhiễm một loại nấm nguồn gốc từ sữa bò. Loại nấm này... là vi khuẩn. Vi khuẩn xâm nhập vào da của tôi khiến cho các loại thuốc khó có thể thẩm thấu xuống dưới da. Bởi vì ở dưới da cho nên không có tính lây bệnh nhưng cũng vì thế mà chữa trị lại thêm khó khăn.”
Cao Thắng đại khái hiểu được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây