“Ba xu? Có hơi đắt, hai xu đi.” Bà cụ nghĩ, nếu Tưởng Vân không nỡ để vuột mất một xu, vậy bà ta sẽ trả thêm nhiều nhất năm hào tiền, không thể nhiều thêm nữa.
Nhưng Tưởng Vân lại không phản đối: “Được, vậy hai xu đi, dù sao thịt trên đó cũng không nhiều. Ngày mai nhé, trước khi trời sáng tôi sẽ mang hai ba chục cân xương đầu đến, nếu có sữa bò, tôi cũng mang đến luôn. Thím à, đến lúc đó tôi gõ cửa thì bà nhớ mở cửa cho tôi đấy”.
Bà cụ nói đồng ý.
Tưởng Vân nhanh chân chạy ra ngoài, cô cầm tiền và phiếu lương thực đi đến cửa hàng bách hóa Bát Tiên Lâu của huyện Cản Hải, chọn những thứ đặc biệt độc đáo trong thời đại này, lại chọn những thứ không thể nào thay thế được trong nơi trú ẩn Tinh Hà, rồi lấy ra một ít lương thực loại tốt, lúc này mới đi về Bạch gia trang.
Đối với thực phẩm và rau quả, cô không mua gì cả, bởi vì chất lượng thực phẩm không tốt như trong nơi trú ẩn của cô, chất lượng rau không tươi bằng trong nơi trú ẩn của cô, thế sao cô phải chi tiền oan để mua chúng chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây