Nhưng lúc này ông ta dám nói ra những lời này ư? Nếu ông ta có thể nói ra điều này thì ông ta không thể đảm bảo ngồi vững vị trí viện trưởng của bệnh viện Số Một thành phố được rồi.
Tạ Cảnh Sơn lo lắng, vội vàng nhìn sang người bạn già của mình, Triệu Hòa Bình, bộ trưởng bộ Y tế quốc phòng.
“Vậy thì chủ nhiệm Tưởng không biết rồi. Nhiệm vụ chính của bệnh viện Số Một thành phố là chữa bệnh cứu người. Muốn nghiên cứu chi tiết những vấn đề này thì cần phải được bộ Y tế nhân dân phê duyệt, phải nhận được sự đồng ý của bộ trưởng Triệu.”
Triệu Hòa Bình không ngờ trong nháy mắt ngọn lửa này lại đốt đến trên người mình, ông ta trầm ngâm một lát rồi nói: “Những gì chủ nhiệm Tưởng nói rất có lý, việc sử dụng thuốc kháng sinh đúng thật là phải được nghiên cứu kỹ. Tuy nhiên việc nghiên cứu này cần có thời gian và chi phí, trong quá trình nghiên cứu cách sử dụng thuốc kháng sinh thì chúng ta không thể không phân biệt đúng sai mà dừng việc sử dụng thuốc kháng sinh chứ đừng nói đến việc quy chụp việc lạm dụng thuốc kháng sinh lên tất cả các bác sĩ.
Thuốc kháng sinh là con dao hai lưới, lạm dụng rất nguy hiểm nhưng nó cũng cứu được rất nhiều người. Ở nước ta có nhiều nơi trình độ y tế còn kém phát triển và nếu họ không được phép sử dụng thuốc kháng sinh thì cơ bản các bác sĩ không thể chữa khỏi bệnh. Thay vì những vấn đề có thể phát sinh sau khi dùng kháng sinh và những vấn đề có thể gây tử vong có thể sẽ xảy ra nếu không sử dụng thuốc kháng sinh thì tôi vẫn sử dụng thuốc kháng sinh để cứu người, điều quan trọng đầu tiên đó là cứu người và đảm bảo mạng sống của họ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây