Tưởng Vân sửng sốt, lập tức sửa lời lại: “Ông Chúc, thật ra tôi đã nắm chắc tám chín phần rồi.”
Bên kia điện thoại ông Chúc suýt chút nữa phun hết nước trà vừa mới uống ra ngoài.
“Tiểu Tưởng? Cô nghiêm túc chứ? Những lời cô nói, tôi vẫn tin tưởng. Nhưng chuyện này không phải trò đùa, thuốc kháng sinh trong nước chúng ta chính là một loại thuốc quan trọng để trị bệnh. Nếu cắt bỏ thuốc kháng sinh trong việc trị bệnh cũng xem như là chặt đứt một cánh tay trong giới y học. Theo một ý nghĩa khác mà nói, tổng biên tập [Nhật báo nhân dân] đã rất sáng suốt khi không đồng ý đăng bài viết của cô lên.”
Nghe ông Chúc nói như vậy, Tưởng Vân sắp xếp lại những suy nghĩ đã có sẵn trong đầu mình rồi nói: “Ông Chúc, việc lạm dụng thuốc kháng sinh dẫn đến nguy hiểm không khác gì việc thiếu đi bất kỳ loại thuốc trong việc điều trị bệnh. Khi tôi xuống nông thôn có quen một người bạn là thanh niên tri thức, con của cô ấy bởi vì lạm dụng thuốc kháng sinh mà suýt chút nữa đã khiến đứa trẻ mất mạng.”
“Đối với thuốc kháng sinh, chúng ta không chỉ nhìn thấy tác dụng sát trùng và tiêu viêm của nó, còn có tác dụng phụ rất lớn, ví dụ như ảnh hưởng đến việc phát triển của trẻ em, phá hư sự cân bằng vi sinh vật trong cơ thể.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây