Thấy chủ đề này sắp đi quá xa đến mức không thể quay lại, Tưởng Vân cười ha ha, nói: “Đợi khi nào có thời gian, cháu sẽ trở về. Cháu cũng rất nhớ Bạch gia trang ạ! Thím gọi Bạch Mẫn giúp cháu với ạ, cháu có chút việc muốn tìm cô ấy.”
“Được, cháu đợi thím mười phút, thím gọi con bé đến rồi gọi lại cho cháu sau nhé.”
Tưởng Vân đợi trong phòng văn thư chưa đến mười phút thì điện thoại đã vang lên.
Ở đầu bên kia, giọng nói của Bạch Mẫn có chút uể oải, nhưng cô ta vẫn xốc lại tinh thần để nói chuyện với Tưởng Vân: “Tưởng Vân, cô tìm tôi có việc gì?”
Tưởng Vân nói: “Không phải chuyện của tôi, là chuyện của nhà máy hóa mỹ phẩm của Không quân, trong lúc phát triển gặp chút trở ngại nên muốn mở rộng số lượng các loại sản phẩm. Nhưng tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra nên làm những thứ gì. Tôi nhớ rằng cô có khá nhiều ý tưởng ở phương diện này, cô hãy đưa ra ý tưởng giúp tôi với.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây