Chuyện nên tới cũng đã tới.
Tưởng Vân đã sớm nghĩ xong câu trả lời rồi: “Con trộm đọc sách mới học được đó, sao con dám nói với mẹ con muốn học y cơ chứ? Ngay cả cấp hai mà còn còn chưa học hết nữa kìa.”
Đúng như dự đoán, Triệu Hồng Mai tắt lời.
Một lúc sau, bà ấy mới nói: “Nhị Nha, là ba mẹ nợ con.”
“Thôi bỏ đi, bây giờ có nói cũng có lợi ích gì đâu? Chuyện qua rồi thì cứ để nó qua thôi, bây giờ con sống tốt lắm, chả thua thiệt ai cả, chỉ cần kết quả tốt là được. Cả ngày đi nhớ mấy chuyện không vui ở quá khứ, sao có thể sống yên ổn qua ngày được đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây