Triệu Hồng Mai cảm thấy không cần thiết phải mua quần áo mới, chỉ cần tìm cái gương cất vào là được, nhưng Bạch Xuyên từ chối chẳng chịu, khăng khăng mua tủ quần áo về đặt trong phòng ngủ phụ.
Sau đó là tiền với phiếu mà Tưởng Vân đưa cho bà ấy, số tiền với phiếu được chia làm hai phần, theo những gì mà Tưởng Vân nói, một phần tiền với phiếu được đưa cho Triệu Hồng Mai để dùng khi còn ở đây, phần còn lại là để Triệu Hồng Mai mang về, sao Triệu Hồng Mai có thể bỏ lại mọi chuyện ở nhà, đến chỗ cô sống mấy tháng mà chẳng có gì cho được?
Triệu Hồng Mai sao dám nhận cơ chứ? Bà ấy mắng Tưởng Vân tới nước miếng đầy đầy ngay tại chỗ.
“Con coi mẹ là người có lòng tham thế ư? Mẹ đến chăm sóc con trong lúc con ở cữ là để lấy tiền với phiếu của con à? Con đừng chê cười mẹ...Con là con của mẹ, mẹ chăm sóc con khi con ở cữ là chuyện đương nhiên, con với Bạch Xuyên không có người lớn giúp đỡ, chỉ có mình mẹ thôi, thế mà mẹ không biết xấu hổ nhận đồ của con thế ư? Mẹ chỉ thương cháu ngoại của mẹ thôi, nhà người ta sinh con xong có ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại thương, vậy mà cháu ngoại của mẹ mới sinh chỉ có bà ngoại thôi.”
Tưởng Vân ngượng ngùng bảo: “Chẳng phải con sợ mất nhiều thời gian quá hay sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây