Bạch Xuyên dở khóc dở cười, nói: “Em nhìn anh làm gì? Chuyện này anh có làm chủ được đâu? Anh chỉ báo cáo lại với Tư lệnh Chung mà thôi, sau đó Tư lệnh Chung sẽ bàn bạc lại với thủ trưởng Chử, về chuyện này, em thấy anh có thể giải quyết thỏa đáng hay sao?”
Tưởng Vân gật đầu, đáp lại: “Đúng thật, giờ anh còn phải cố gắng thêm nữa.”
Bạch Xuyên: “...”
Nhậm Xương Minh liếc nhìn Bạch Xuyên, nói: “Cậu ấy cũng rất giỏi rồi, với lại cậu ấy vẫn còn trẻ, đợi thêm vài năm nữa, nhất định sẽ leo tới vị trí của Tiểu Chung mà.” Về phần cao thêm, vậy phải coi công huân rồi, xem thời cơ...Nói chung, phải coi cả mệnh nữa.
Cấp bậc của ông ấy với ông Chử ngang hàng nhau, gọi tư lệnh Chung là Tiểu Chung cũng không quá đáng lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây