Ăn tối xong, Bạch Xuyên chủ động nhận nhiệm vụ rửa bát, Tưởng Vân đi vào phòng ngủ thứ tách bức tranh trên bìa sách ra.
Bức tranh đó đã khắc sâu vào tâm trí cô, cho dù không nhìn miếng bìa, Tưởng Vân cũng có thể vẽ ra nó.
Nhưng vẽ ra được không có nghĩa là có thể tách nó ra. Làm thế nào cô có thể lợi dụng cảm giác của không gian hình học ba chiều để tách mỗi nét vẽ thuộc từng mô hình… Ra khỏi nhiều đường nét phức tạp như thế. Đây mới là điều cần phải có bản lĩnh thực sự.
Lần tách ra này của Tưởng Vân kéo đến mười một giờ rưỡi.
Bạch Xuyên cũng ở cùng cô đến mười một giờ rưỡi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây