Sau khi đọc xong bức thư tường thuật trên trời dưới biển của Tưởng Chính, Tưởng Vân cầm bức thư sững người một lúc.
“Tề Vượng? Tên cũng tạm được, biệt danh Vượng Tử cũng không tệ. Về phần Vương cái gì thì không cần bàn tới nữa, chỉ có Tưởng Miêu mới hiểu suy nghĩ của bản thân chị ấy. Huống hồ cho dù người khác có biết cũng không giúp được gì cho chị ấy.”
“Mình nên gọi đứa con trai trong bụng là gì đây nhỉ? Cái gì Bạch ta? Bạch Nhãn Lang? Bạch Thiên? Bạch Phiêu? Bạch Cật Bạch Hát (ăn chùa uống chùa)?”
Những cái tên nảy ra trong đầu Tưởng Vân càng ngày càng quá đáng, cô vội vàng dập tắt những suy nghĩ này. Để những suy nghĩ này tồn tại trong đầu thêm một giây nữa thì cô cảm thấy xấu hổ với đứa con trong bụng mình lắm.
Về phần tên gọi là gì, đợi đến khi đó rồi nghĩ tiếp, biết đâu Bạch Xuyên đặc biệt chú ý đến việc đặt tên cho cục cưng, anh sớm đã nghĩ ra trong đầu rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây