Tưởng Vân lại lấy thêm hai miếng crepe sầu ngàn lớp nhỏ cho vào miệng chậm rãi nhai và thưởng thức, lần này không còn cảm giác buồn nôn nữa, cắn miếng đầu tiên đã cảm nhận được vị ngon của sầu riêng.
Cô dặn dò phó đầu bếp Vân cắt một miếng thịt quả sầu riêng nhỏ chưa được xử lý để nếm lại, tuy rằng mùi vị nồng đậm hơn crepe sầu ngàn lớp nhưng lúc này cũng không có cảm giác buồn nôn nữa, mà cũng tàm tạm được tính vào phạm trù ăn ngon.
--
Sầu riêng để lại cho Tưởng Vân một bóng ma tâm lý khá lớn, sau khi cơ hội thu thập được làm mới vào hôm sau, Tưởng Vân dứt khoát lựa chọn một loại dược liệu tương đối hiếm thấy và rất có giá trị.
Dược liệu là thứ không cần phải lo lắng về vị, dù sao thuốc đắng thì dã tật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây