Cô quân nhân kích động đến mức suýt khóc lên: “Cô Tưởng ơi, tôi xin nghe theo lời cô, chỉ cần cô sắp xếp phương án chữa trị tốt nhất cho tôi là được, tôi hiếm khi bị bệnh lắm, lại còn chưa tiêu hết tiền trợ và tiền phụ cấp cấp y tế nữa, tôi xài tiền cũng tiết kiệm lắm, lỡ mà có dùng hết đi chăng nữa thì sẽ quay phắt sang dùng tiền trợ cấp và phụ cấp của anh trai tôi, dùng hết phần của anh trai rồi sẽ dùng đến phần của ba tôi.”
“Hả?” Trên mặt Tưởng Vân hiện lên dấu chấm hỏi.
Cô quân nhân lau đi mấy giọt nước mắt vui mừng trên mặt, nở một nụ cười xấu hổ bảo: “Nói ra thì, chắc cô giáo Tưởng đã gặp qua ba tôi rồi đấy, ba tôi họ Chung, anh tôi tên Chung Kiên Cường, còn tôi tên Chung Căn Quắc.”
“A... Thì ra cô là con gái của Tư lệnh Chung sao! Vậy tôi không dông dài nữa, hiệu quả thế nào tự cô dùng mới cảm nhận được.”
Nhìn Chung Căn Quắc rời khỏi phòng khám, trong lòng Tưởng Vân cảm khái không thôi, cả nhà Tư lệnh Chung đúng là có tư tưởng giác ngộ cao mà, ai nấy đều cắm rễ trong quân doanh, hiến dâng cho đất nước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây