Cô ấy thoa thêm một lớp nữa, liều lượng lần này nhiều hơn lần đầu, sau khi bôi xong cô bèn dùng đồng hồ đếm thời gian, mười lăm giây sau, lớp kem trên mặt cô ấy lại biến mất không thấy tăm hơi đâu.
“Cái này, cái này, cái này nên dùng mất bao nhiêu thời gian đây? Một lọ kem Muôn Tía Nghìn Hồng nhỏ như vậy sử dụng khoảng hai tháng, chả lẽ một tuýt lớn như vậy cũng chỉ có thể dùng được hai tháng hay sao trời?”
Khi Tưởng Vân đi làm vào sáng hôm sau, cô vừa bước vào đội y tế, chưa kịp mở cửa văn phòng đã bị Miêu Nhị Muội chặn lại.
Miêu Nhị Muội mang vẻ mặt đau khổ hỏi cô: “Cô giáo Tưởng à, loại tuýp kem lớn kia của cô nên sử dụng như thế nào vậy? Một lần phải dùng tầm bao nhiêu?”
“Trước đây khi tôi có sử dụng Muôn Tía Nghìn Hồng, thoa một lớp mỏng lên mặt thôi thì cảm thấy khuôn mặt của mình dày lắm. Còn loại tuýp kem lớn của cô, ngày hôm qua lần đầu tiên tôi bôi một lượng bằng cỡ hạt đậu nành, sau khi thoa lên mặt lại có cảm giác như chưa từng thoa vậy đó, sau đó lại thoa lên mặt một lượng bằng cỡ hạt đậu nành tiếp, vẫn có cảm giác như chưa từng thoa lên như trước, rồi lại thoa năm sáu lần liên tiếp đều không có cảm giác bệch mặt như khi thoa Muôn Tía Nghìn Hồng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây