Hơn nữa cô ta tin tưởng những gì mà Tưởng Vân đã nói.
“Bây giờ cô đưa cho tôi liền đi, đêm nay tôi trở về dùng thử ngay.” Bạch Mẫn nói.
Bạch Xuyên né tránh bàn tay đang đưa ra của Bạch Mã, đáp lại: “Nghĩ gì vậy? Lúc bọn tôi đi thì để lại cho cô là được rồi, bây giờ cô lấy đi thì tôi và Tưởng Vân biết dùng gì đây chứ?”
Bạch Mẫn nghẹn họng, thích sâu mấy hơi: “Tôi mặc kệ, đêm nay tôi muốn dùng, dù sao sớm hay muộn gì nó cũng thuộc về tôi, cùng lắm thì sau khi tôi rửa mặt xong sẽ đến chỗ của mấy người rồi sử dụng.”
Vì để trắng lên, cô ta chẳng muốn chờ đợi thêm phút giây nào nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây