Bưu điện là một nơi chuyên môn bán báo, bởi vì báo chí mỗi số đều sẽ có lợi nhuận, cho nên dù có mua báo từ tám, hay mười năm về trước, chỉ cần chịu bỏ tiền ra, thì nhân viên bán báo sẽ đồng ý hỗ trợ tìm giúp, phần lớn đều có thể tìm ra được, cùng lắm chỉ thiếu có một vài số ở giữa mà thôi.
Mấy tờ báo cũ không bán đi được mà chẳng có giá trị nào khác, nên Tưởng Vân đã cân mua dựa trên giá cả của giấy vụn.
Mua mười cân giấy báo chỉ tốn có một đồng hai, thế là Tưởng Vân mua hết tất cả các số “Báo Văn nghệ Nhân dân” hiện có ở bưu điện của huyện Cản Hải này.
Về đến nhà, mở những tờ báo văn nghệ này ra, đắn đo suy nghĩ một chốc, trọng tâm trong số báo này toàn là những câu chuyện cũ được đăng trong mấy số gần đây cùng với thông báo kêu gọi gửi bản thảo, tiếp đó cũng sẽ đọc một ít văn xuôi, tạp văn, các loại báo cáo tài liệu văn học v.v..
Tưởng Vân đọc báo hết hai ngày, thế là tìm ra được thể loại mà “Báo Văn nghệ Nhân dân” ưa thích—chính là ca ngợi quần chúng nhân dân, ca ngợi nhân dân lao động, ca tụng Đảng và quốc gia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây