Tưởng Vân nghe được điều này, khóe miệng co rúm lại, biết được hai người lén lén lút lút này làm gì rồi.
Người hơi lớn tuổi kia lên tiếng: “Đúng là con cá lớn, có điều tạm thời đừng hành động trước, nếu anh ta tiếp tục buôn đi bán lại đồ thì mở một mắt nhắm một mắt, khiến anh ta tưởng rằng chúng ta không muốn quản lý, để anh ta buông lỏng chút xíu. Đến sau vụ thu hoạch hè, lương thực không túng thiếu nữa thì bắt anh ta lại, lúc đó anh ta không còn tác dụng gì nữa. Dù sao tôi đã ghi nhớ dáng vẻ của anh ta kỹ lưỡng rồi, chung quy cũng có ngày bắt được anh ta kiếm công lao.”
Trái tim Tưởng Vân nguội lạnh, hai người này đều là hồ ly gian xảo qua cầu rút ván, xay xong giết lừa mà!
Cô lại không tăng giá, gần như làm từ thiện rồi, hai người này còn muốn bắt cô! Hơn nữa không phải thẳng thắn bắt ngay lập tức, mà còn muốn bóc lột hết giá trị thặng dư của cô rồi mới bắt!
Tạm biệt ngài nhé, cô sẽ không đến chợ đen huyện Cản Hải nữa!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây