Thập Niên 70: Thần Y Ăn Dưa Hằng Ngày

Chương 356:

Chương Trước Chương Tiếp

Tưởng Vân nói: “Trung Tử đúng là rất lắm mồm, cháu cũng không biết, em ấy liền viết thư nói cho mọi người biết cháu ở Bạch gia trang. Nếu không phải do em ấy viết lá thư kia, sao cháu lại bị ăn mắng tối tăm mặt mũi như vậy chứ?”

Thím hai Tưởng bật cười: “Sau này cho dù cháu để cho anh ấy mắng, anh ấy cũng chẳng mắng được, chuyện đã qua thì cho nó qua đi, kìm nén ở trong lòng rất khó chịu, chỉ làm khó mình, khiến bản thân ngột ngạt mà thôi. Coi như cháu oán anh ấy hận anh ấy, mắng chửi anh ấy thậm tệ thì giờ anh ấy cũng chỉ là một đống tro tàn, có thể biết gì chứ? Buông bỏ bớt muộn phiền, cuộc sống mới tốt đẹp được. Còn Trung Tử chỉ có tính tình lắm miệng, không có tâm tư xấu gì, để mặc nó đi. Nó nói với chú thím rằng cháu vẫn luôn rất chăm sóc cho nó, trong lòng thím hai và chú hai cháu rất biết ơn cháu. Tuổi tác Trung Tử còn nhỏ, để nó xuống nông thôn cũng là do chính sách ép buộc chứ không phải do ai, có cháu trông chừng nó hơn nửa năm, những gì nó nên học cũng đều học được rồi, thím hai và chú hai cháu cũng có thể yên tâm hơn chút. Con bé Vân à, cho dù cháu gả xa cũng đừng quên nhà mẹ đẻ cháu ở Nguyên Thành, lúc rảnh rỗi nhớ về thăm nhé.”

Một ngày trước mười lăm tháng giêng, Triệu Hồng Mai đến cửa hàng thực phẩm thứ yếu mua bánh trôi về, đều là nhân đậu phộng mà trước đây Tưởng Vân rất thích ăn.

Cả nhà chỉ có một mình cô thích ăn nhân đậu phộng, những người khác đều thích nhân mè đen, cho nên vào tết Nguyên Tiêu mấy năm trước, nhà họ chưa từng mua nhân đậu phộng.

Tưởng Vân cho rằng Triệu Hồng Mai đã quên khẩu vị của cô từ lâu rồi, không ngờ bà ấy vẫn còn nhớ, chỉ là không nói mà thôi.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 34%👉
Combo Full lượt đọc giảm 36%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)