“Chính Tử, người viết tiểu thuyết mà em vừa mới nói kia là gửi bản thảo cho tờ báo nào thế?”
Tưởng Chính nói: “Là ‘Báo văn nghệ nhân dân’ ạ, em cũng từng đọc tờ báo đó rồi, tất cả đều là đầy đủ tác phẩm văn nghệ, thể loại rất nhiều, viết gì cũng có cả.”
Bởi vì Tưởng Vân nảy ra một ý tưởng kiếm tiền từ cuộc trò chuyện với Tưởng Chính, cho nên cô nhìn em trai cũng thuận mắt hơn rất nhiều.
Ban đầu là không vừa mắt, sau khi Tưởng Ái Quốc qua đời rồi, cô không cảm thấy Tưởng Chính gai mắt nữa, nhưng cô lại cho rằng chuyện này cũng bình thường, lúc này trong lòng cô lại có một chút tình cảm chị em như thế.
Tưởng Chính là một đứa em trai dù nhút nhát nhưng không phải tồi tệ, cô thuận tay nâng đỡ nó vậy, đứng dậy được hay không phải dựa vào bản thân nó, làm chị gái vẫn nên cố hết sức giúp đỡ em trai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây