Mô hình chữa bệnh được mở ra, quét khắp người u Chính, báo cáo kiểm tra hiện lên.
Tưởng Vân nhìn một cái, vấn đề này cũng giống hệt với Bạch Xuyên, vi khuẩn nhiễm trên chân cũng cùng một loại, có lẽ liên quan đến việc mấy cậu lính này lúc khi sống chung trong ký túc xá đã đi dép lê bừa bãi hoặc dùng chung chậu ngâm chân.
Quân đội cấp giày và vớ cho đám người Bạch Xuyên đều giống như nhau, nếu kích cỡ bàn chân to giống nhau, nói không chừng mỗi ngày bọn họ đều mang loạn giày dép của nhau.
u Chính có chút xấu hổ nói: “Chị dâu à, em, em thức khuya nguyên một đêm, vẫn chưa rửa chân nữa, sợ chị ngửi thấy mùi thối chân của em.”
Tưởng Vân hô hấp ngưng trệ, cô yên lặng nín thở, nói: “Không sao đâu, cũng chỉ nhìn vài lần thôi, cùng lắm đợi lát nữa mở cửa thông gió trong phòng là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây