Sau khi tìm thấy đôi vớ mới mua mà Tưởng Vân đã nói với anh, khi mang vớ vào chân, Bạch Xuyên chợt kinh ngạc.
Anh giẫm lên một đôi dép mùa hè mà anh chỉ mang khi đi tắm, bước hai bước, vui vẻ nói với Tưởng Vân: “Đôi vớ này tốt ghê, em mua nó ở đâu vậy? Vừa ấm lại mềm mại.”
“Mua ở thủ đô đó, đặc biệt mang đến cho anh, dễ chịu lắm à ~” Có bản lĩnh thì anh đến thủ đô kiểm chứng đi.
Tưởng Vân lo lắng nếu như cô nói bản thân mua ở thành phố Cừ Châu, chẳng phải sẽ lòi đuôi ra sao, cho nên cô đã bịa ra một nơi riêng biệt, cô đâu ngờ rằng Bạch Xuyên lại rộng lượng như vậy, không còn hỏi tiếp vấn đề ban nãy nữa.
Có vớ mang không phải được rồi à? Hỏi nhiều như vậy làm gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây