Tưởng Vân tán thành gật đầu: “Mua thêm chút đi, chúng ta còn cần trữ hàng tết nữa. Dù sao em cũng không có chuyện gì làm, để em nấu chút đồ chín để dành, khi nào đói thì lấy ra ăn.”
“Được, chờ ăn cơm trưa xong chúng ta lại vào thành phố một chuyến. Em làm nhiều thịt một chút, chà bông hay thị kho vân vân đều được, còn có thịt khô sợi hương vị vừa ngọt vừa cay, ăn xong làm anh vẫn còn thèm suốt, đáng tiếc lúc đó anh còn ngại nên không dám chỉ món bảo em làm thêm.”
Tưởng Vân nhíu mi: “Lúc đó anh còn ngại? Bây giờ kết hôn rồi thì anh dám tùy tiện yêu cầu sao? Anh cưới vợ hay kiếm ô sin?”
Bạch Xuyên: “... Anh.”
Tưởng Vân giơ tay lên, chặn lại lời giải thích của Bạch Xuyên: “Anh đừng nói nữa, đánh một trận đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây