Lúc đầu Bạch Xuyên còn giữ sức sợ làm Tưởng Vân đau, nhưng khi đánh được mấy chục chiêu anh phát hiện độ linh hoạt của Tưởng Vân vượt xa anh, như thể anh đang đánh nhau với một con mèo, dù là tốc độ phản ứng hay tốc độ ra quyền đều chậm hơn Tưởng Vân rất nhiều.
Ngay cả quần áo của Tưởng Vân anh còn chưa đụng được vài lần, mà ngón tay Tưởng Vân cong lại đã chọc trúng người anh rất nhiều lần.
“Em dùng quyền pháp gì thế? Sao lại linh hoạt lợi hại như vậy?” Bạch Xuyên kinh ngạc hỏi.
Tưởng Vân một lòng một dạ ném nồi cho trung y, cô nói: “Hầu quyền, hổ quyền, miêu quyền không cần biết là quyền gì, chỉ cần đánh được anh thì nó là quyền pháp tốt.”
Bạch Xuyên nghẹn họng trơ mắt nhìn nắm tay của Tưởng Vân sắp sửa đấm vào hốc mắt mình, cuối cùng khi nắm tay cô đi tới chóp mũi anh thì dừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây