Bạch Xuyên còn tưởng cô sẽ mặc áo ngủ như mọi lần, thế nhưng lúc này vừa chạm tay vào cô anh đã đụng tới làn da trơn bóng mềm mịn mà không phải xúc cảm của vải vóc, máu nóng trong người anh lập tức sôi trào.
Đang lúc này, Tưởng Vân xoay người sang dùng tay chặn lấy cổ tay Bạch Xuyên.
“Đừng quậy, ngủ đi.”
Bạch Xuyên cảm giác tay mình như bị cái kìm sắt kẹp lại, động cũng không động được, anh dùng sức giãy giụa hai cái mà vẫn không thể thoát ra được, chỉ có thể nuốt nước mắt nằm im.
Ảo tưởng đẹp đẽ trong lòng anh dần chìm xuống, anh cảm giác bản thân như một con cá mặn bị phơi trên thớt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây