Tưởng Vân khẽ cắn môi cố gắng đè nén ý muốn của bản thân: “Vẫn là thôi đi, xe đạp là tốt lắm rồi, xe máy cũng không phát huy được công dụng quá lớn.”
Bạch Xuyên thử hỏi dò cô: “Nếu không chúng ta mua một chiếc xe đạp một chiếc xe máy được không? Mua xe đạp chạy ngày thường, còn xe máy đi khi gặp chuyện quan trọng.”
Có thể nhìn ra được anh đang rất muốn mua xe máy.
Tưởng Vân nghĩ thầm, đại khái là ngày thường Bạch Xuyên quen lái máy bay, nên khi đổi sang tốc độ rùa bò của xe đạp anh thấy ức chế âu cũng là bình thường.
“Được vậy mua cả hai, nhưng hai ta phải tính toán tiền nong lại, lần này phải tiêu một nửa số tiền tiết kiệm của chúng ta đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây