Tưởng Vân còn chú ý tới có một người phụ nữ dẫn theo con nhỏ đến chợ đen mua đồ.
Tưởng Vân không hiểu vì sao người thành phố Cừ Châu lại kiêu ngạo như vậy và lập chợ đen trắng trợn như thế. Chẳng lẽ chính quyền thành phố Cừ Châu đã cho phép mở chợ đen?
Cô ôm theo thắc mắc mà tìm một chỗ trống ở đầu hẻm rồi ngồi xuống bày hàng. Nghĩ dù sao lúc này sắc trời tối tăm, đứng cách cô chừng hai mươi mét đã không thể nhìn thấy rõ động tác của cô nên cô kéo một chiếc giỏ từ nơi trú ẩn ra, bên trong chứa gạo, bột mì, thịt heo, trứng gà và bột sữa bò.
Tưởng Vân ngồi trông bốn cái sọt trước mặt mình. Mới ngồi chưa được ba phút đã có một ông già đi tới, cầm đèn pin soi vào trong sọt rồi thấp giọng hỏi: “Đây là đồ cô bán hả?”
Tưởng Vân gật đầu một cái rồi hỏi lại: “Ông muốn mua gì ạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây