Tưởng Vân ngó vào thùng nước mà ông lão mới đẩy ra. Trong thùng đều là hải sâm, là đồ tốt cực bổ nhưng không quá tươi, trông như sống dở chết dở nên lúc này chức năng quét mới xem nhẹ, bỏ qua thùng hải sâm này.
“Bao nhiêu tiền?”
Hải sâm khó gặp, nếu tốn chút thời gian cứu chữa thì Tưởng Vân cảm thấy đám hải sâm này có thể khôi phục hoạt tính và năng lực sinh sản.
Ông lão vươn ra một nắm đấm: “Mười đồng tiền, thùng hải sâm này đều thuộc vào cậu.”
Tưởng Vân xách giỏ cua lên rồi xoay người định đi: “Chào ông nhé, cho rằng tôi là thằng phá của coi tiền như rác sao. Thứ này nhìn nửa sống nửa chết, nhiều nhất chỉ có hai đồng. Ai biết ông để bao lâu rồi? Tôi mua về ăn, không những không bổ còn khiến tôi tiêu chảy thì chết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây