“Tóm lại là, anh cả còn cảm thấy mình là trụ cột gia đình rất uy phong, thật ra nói không chừng trong lòng con bé hai đã không có anh ấy từ lâu rồi, nếu không sau khi xuống nông thôn cũng sẽ không viết một bức thư nào gửi về nhà như vậy, còn phải để trong nhà chủ động viết thư mới trả lời, mà chỉ trả lời một câu như vậy, khiến chị dâu tức đến nỗi khóc hai tuần lễ.”
“Theo tôi thì anh cả chị dâu đã đi một nước cờ dở, sau khi xuống nông thôn con bé này đã tự tìm đối tượng hôn nhân cho mình, sau đó lại còn muốn kết hôn, rất rõ ràng chính là muốn thoát khỏi cái nhà này, không chừng từ rất lâu trước đây đã muốn lấy chồng rồi trốn đến nơi trời cao hoàng đế xe không trở lại, anh cả ép con bé xuống nông thôn chính là cho con bé một cơ hội, còn để con bé càng yên tâm thoải mái không liên hệ với người trong nhà.”
Tưởng Ái Đảng càng nghe càng cảm thấy bà vợ mình phân tích có lý, ông ấy cũng trở nên sầu theo: “Vậy phải làm thế nào? Con bé hai không nhận anh cả, nói là anh cả thiên vị, cái này tôi hiểu, nhưng con bé không nhận chị dâu luôn sao? Chị dâu cũng đâu có đối xử tệ bạc với con bé.”
“Làm ba thiên vị, làm mẹ không thiên vị để bù đắp lại thì tốt xấu gì cũng phải khuyên một chút chứ, cho dù thật sự không có cách nào xử lý công bằng, vậy cũng phải cố gắng. Cho dù chị không khuyên nổi anh cả, vậy cũng không thể không nói câu nào đúng không, tôi thấy là trong lòng con bé hai, chị dâu cũng thiên vị, không nói lời nào chính là đồng lõa!”
Tưởng Ái Đảng nghe mà hít thở không thông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây