Lệnh Thái Nhạc gật đầu tán thành: “Đúng là làm chậm trễ thời gian của người ta, vừa nhìn là biết Tưởng Vân có tính cách hiếu học, nếu không người ta cũng sẽ không làm gì cũng thành công, nhìn là biết bình thường cũng hay rèn luyện trình độ. Mẹ anh thường nói mười phút trên sân khấu bằng mười năm công sức dưới sân khấu. Chúng ta thấy Tưởng Vân làm gì cũng dễ dàng, nhưng làm gì có ai sinh ra đã biết hết? Chắc chắn là Tưởng Vân đã chịu khó làm trong những lúc mà chúng ta không thấy!”
Tưởng Trung ở một phòng khác cuối cùng cũng chờ được thư hồi âm của hai vợ chồng Tưởng Ái Đảng.
Lúc hai vợ chồng Tưởng Ái Đảng nghe nói sang năm Tưởng Vân sẽ lấy chồng, sợ đến nỗi muốn nhanh chóng đi nói với anh cả chị dâu nhà mình, nhưng Tưởng Trung đã dặn đi dặn lại ở trong thư, thậm chí còn dùng cả uy hiếp, lúc này mới khiến vợ chồng Tưởng Ái Đảng từ bỏ ý nghĩ muốn đi đến nhà Tưởng Ái Quốc ngồi một lát.
Trong thư Tưởng Trung nói như vậy: “Mẹ, mẹ tuyệt đối đừng đi nói với vợ chồng bác cả, nếu không chắc chắn bác cả lại muốn tới mắng, chị họ của con biết sẽ đánh gãy chân con mất! Hơn nữa nếu như hai người nói với các cả của con, có thể sau này chị họ con sẽ thật sự cả đời không qua lại với nhà họ Tưởng nữa đấy!”
Từ bức thư này, hai vợ chồng Tưởng Ái Đảng đã ý thức được mức độ mâu thuẫn của Tưởng Vân với người nhà, có điều vẫn không hoàn toàn tin tưởng lời thật lòng của Tưởng Trung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây