Tưởng Vân quyết định đến trạm thu mua phế liệu dạo xem, cô nhớ trạm thu mua phế liệu có bán lốp xe đạp, nó được làm từ cao su.
“Bạch Xuyên à... Mua cho anh ấy một cái hả? Được đó. Chị nhân viên, phiền chị lấy giúp tôi một chiếc lớn hơn anh này một cỡ.” Tưởng Vân nói với nhân viên bán hàng ở quầy bán quần áo.
Bạch Vân ngơ ngác, ánh mắt quan sát cẩn thật Lệnh Thái Nhạc vài lần: “Chiều cao và vóc người của Bạch Xuyên và Lệnh Thái Nhạc không khác nhau bao nhiêu, cô mua cùng một cỡ đi, đừng mua lớn hơn.”
“Bạch Xuyên cao hơn Lệnh Thái Nhạc, vóc dáng trông thì không khác gì nhau, đều có cảm giác khá gầy. Nhưng Lệnh Thái Nhạc ốm tong, như thân cây mạ non mọc trong đất, không có cơ bắp gì cả, còn Bạch Xuyên người đầy cơ, anh ấy chỉ trông có vẻ gầy thôi, thật ra anh ấy rất cường tráng.”
Bạch Mẫn khinh bỉ, sớm biết vậy thì đã không hỏi, cô ta nhất định không cho Tưởng Vân có cơ hội khoe khoang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây