Cô vén khăn che, hỏi: “Lần này muốn mua bao nhiêu?
“Có gạo không ạ? Gạo kê hay gạo trắng gì cũng được.” Chàng trai đó hỏi.
Tưởng Âm xách hai túi vải ra: “Có cả, cậu cần bao nhiêu? Mua nhanh đi nhanh, nhiều người tụ tập ở đây như vậy tôi sợ lắm, mấy đồng chí trong đồn công an sẽ qua đây mất.”
“Mười cân gạo kê, mười cân gạo trắng!” Chàng trai kia đưa túi vải mình mang theo cho cô.
Tưởng Vân đặt túi vải lên đòn cân ngay trước mặt chàng trai, dùng chén múc mười hai chén gạo từ trong bao lương thực, cô cân túi gạo, mười cân dư nửa lạng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây