“Tôi nhìn cái vẻ mặt chó nhà có tang của cô, chắc là cô muốn ăn bánh trung thu của người ta nhưng cuối cùng bị từ chối đúng không. Cô gái nhỏ như cô sao lại xấu tính như vậy, người ta ở trong phòng nướng bánh trung thu, cô ở bên ngoài quét dọn còn cố ý làm cho cả sân đều toàn bụi là bụi, cũng đều là thanh niên trí thức, sao trình độ lại không đồng đều như vậy, tôi cảm thấy cô kém quá đó!”
Một thím khác cũng bắt đầu châm chọc: “Ai cũng nói người có văn hóa có tố chất, thanh niên trí thức có văn hóa, tôi thấy cái này cũng không nhất định đúng, người có văn hóa cũng có người có nội tâm xấu xa thôi!”
Tuy rằng bà ta không nói là ai, nhưng trong số những người có mặt, chỉ có một mình Ngô Việt là thanh niên trí thức, còn có thể nói ai?
Bà ta thiếu mỗi việc là chỉ vào mũi Ngô Việt mà mắng thôi.
Ngô Việt trợn tròn mắt. Ý nghĩ ban đầu của cô ta là cùng đứng chung chiếc thuyền với mấy bà thím này, sau đó quạt gió thổi lửa, để cho những bà thím trong thôn này đi chỉ trích loại hành vi không đoàn kết quần chúng, không vừa lòng láng giềng của Tưởng Vân, sao lại không đi theo hướng cô ta dự đoán?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây