“Tôi cũng vậy, tay tôi đầy vết chai, mẹ tôi mà nhìn thấy tay tôi chắc khóc luôn mất.”
“Chị Tưởng có mắt nhìn người!”
“Với khả năng của chị Tưởng, qua bên đó mà kém được chắc? Người ta tới nông thôn mà vẫn có thể ăn sung mặc sướng, sức lực khỏe, giết được cả heo rừng, có khi qua mấy năm nữa, đất nước chúng ta sẽ xuất hiện một nữ tướng ấy chứ!”
Nhóm người ngồi đó thật lòng khen ngợi Tưởng Vân, thỉnh thoảng có mấy người trong lòng thấy bất công nói mấy câu ghen tị, chơi bài thì vẫn tiếp tục.
Bên phòng của thanh niên trí thức nam, không biết ai làm một bộ mạt chược, họ vây quanh cái bàn dùng để ăn cơm mà đảo mạt chược.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây