“Haizz! Mấy cô cậu thanh niên trí thức này bình thường thì còn được chứ vào những lúc quan trọng toàn vướng tay vướng chân người khác, chẳng ai là dựa dẫm được cả!”
Bạch Đại Thuyên cũng nói với tất cả các thanh niên trí thức là có thể đi vào buổi trưa, buổi chiều nhiều lắm chỉ được trễ một tiếng thôi, nếu không sẽ trừ điểm lao động.
Đến khi còi báo nghỉ trưa vang lên, nhóm thanh niên trí thức lập tức vắt chân lên cổ mà chạy như đuổi về phía khu thanh niên trí thức, vứt hết chuyện đồng áng đang làm dở, ngay cả cơm trưa cũng chẳng thèm ăn, chỉ uống một bụng đầy nước lạnh rồi lên đường vào thị trấn.
Tưởng Vân lục lọi lấy bánh quy đ.ầ.u bếp Vân nướng ra bọc vào cái túi vải sạch sẽ rồi gọi cả Tưởng Trung nữa lên đường.
Bạch Mẫn chạy từ trong nhà ra: “Tưởng Vân, cô khoan hãy đi, để tôi đạp xe chở cô đi! Bảo Tưởng Trung đi với Lệnh Thái Nhạc đi! Hai chúng ta vào thị trấn mua đồ trước, nói hai người bọn họ tới Bát Tiên lâu chờ chúng ta mua xong rồi qua giúp xách đồ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây