Thế là ông ấy bới mấy cái lõi ngô bị cô đạp nát dưới đất lên nhìn một lượt, không thấy có bắp ngô bị sót lại mới yên lòng.
“Thanh niên trí thức Tưởng, tôi phải nói là để cô làm ruộng thật sự làm người ta yên tâm mà!”
Lời khen này của Bạch Đại Thuyên thật sự là phát ra từ tận đáy lòng.
Nghe giọng của ông ấy, Tưởng Vân lập tức ngừng động tác trong tay lại, lau mồ hôi dính trên trán một cái rồi chạy tới bên cạnh Bạch Đại Thuyên nói: “Chú Đại Thuyên, chiều nay cháu xin nghỉ ạ!”
Trên mặt Bạch Đại Thuyên vốn còn đang nở một nụ cười hài lòng. Ông ấy thật sự rất thưởng thức Tưởng Vân. Mặc dù là thanh niên trí thức nhưng trên người cô không hề có dáng vẻ thối tha của mấy kẻ biết được chút chữ đã lên mặt, làm cái gì cũng không nên hồn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây