“Tôi đóng cửa ghi âm đó, trong đây nói toàn là tiếng Nga, mà tiếng Nga của tôi thì rất bình thường, đánh lừa Bạch Xuyên còn được, lỡ như trong các cô có một người có thành tích tiếng Nga tốt cũng về nông thôn này, nghe cách phát âm sứt sẹo của tôi, chắc tôi xấu hổ chết mất… Cho nên tôi tranh thủ thời gian tan làm sớm để về phòng ghi âm, sau khi các cô trở về, tôi còn ghi âm gì nữa? Ghi âm để cho các cô chế giễu tôi sao?”
Sau khi Tưởng Vân chắp vá xong thì Bạch Mẫn càng thêm hứng thú: “Đến đến đến, nói thử cho tôi nghe đi. Thành tích tiếng Nga của tôi cũng khá lắm đó, nói không chừng có thể góp ý cho cô.”
“Không cần, không cần đâu.” Tưởng Vân không muốn đả kích Bạch Mẫn.
Bạch Mẫn càng có hứng thú: “Ây ya, cô thẹn thùng cái gì chứ, hai chúng ta quen biết với nhau lâu như vậy rồi, không sao đâu, nói tôi nghe một chút đi.”
Tưởng Vân không thể lay chuyển được Bạch Mẫn, chỉ có thể lấy máy ghi âm ra đưa cho Bạch Mẫn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây