Vết thương trên vai của Lệnh Thái Nhạc quá nghiêm trọng, khiến người ta không dám nhìn.
Bạch Mẫn nhìn cảnh vết thương xanh tím kèm theo sưng mủ, mồ hôi trên trán lập tức chảy ra. Theo bản năng, cô ta muốn dùng bàn tay vàng của mình để tìm thuốc bột trắng Vân Nam. Nhưng thuốc bột Vân Nam chỉ để cầm máu, không có tác dụng khử trùng. Hơn nữa, bàn tay vàng của cô ta là cho kho siêu thị, thuốc được chuẩn bị trong đó không nhiều, đều là thuốc cô ta thường dùng. Không thể sánh với nhà thuốc, cho nên cô ta chỉ có thể gọi Tưởng Vân đến xem.
Khi đó, Tưởng Vân đang đóng cửa luyện nghe tiếng Nga trong radio, trong radio đọc một câu, cô viết một câu. Có lúc, tốc độ trong radio nói quá nhanh khiến cô không kịp phản ứng, thì cô kẻ một đường ngang trên giấy, chứng tỏ mình nghe còn sai sót.
Chữ Nga vốn đã giống như chữ gà bới, giờ lại thêm những đường kẻ ngang vào, trông chẳng ra làm sao. Bạch Mẫn nhìn cuốn sổ trong tay Tưởng Vân, cảm thấy cô như con nít đang viết chữ, viết những thứ vớ vẩn.
“Tưởng Vân, cô mau tới xem Lệnh Thái Nhạc đi, vết thương trên vai anh ấy hình như sưng mủ rồi, nhìn rất nghiêm trọng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây