Ba người thay phiên nhau đẩy xe ba bánh, đẩy hơn nửa giờ mới về tới Bạch gia trang.
“Tưởng Vân, chúng ta đẩy thẳng tới nhà của trưởng thôn luôn hay là trở về nhà của chúng ta trước vậy?” Bạch Mẫn hỏi, bây giờ cô ta vẫn chưa hoàn toàn bĩnh tĩnh trở lại, không thể đưa chủ ý nào cả.
Tưởng Vân suy nghĩ một chút, nói: “Về nhà của chúng ta trước đi, giấu hết mấy món đồ đã mua lại, còn đồ của cô thì tôi không biết có cái gì không thể để cho người ta biết không nữa. Nhưng mấy cuốn sách mà tôi mua tốt nhất đừng nên để cho người ta thấy được.”
Ba người đẩy xe ba bánh trở về chỗ ở, Bạch Mẫn thấy hai gian phòng kia đều tối đèn, nghi hoặc hỏi: “Thật sự là kỳ quái, làm sao không có ai ở hết vậy? Bọn họ đi làm gì hết rồi?”
“Không có ai ở là tốt nhất, bây giờ nên thu dọn đồ đạc vào nhà trước đã, sau đó đến nhà trưởng thôn hoặc nhà của chú Đại Thuyên để hỏi thăm một chút. Nói không chừng trong thôn lại triệu tập nhóm thanh niên trí thức đến hội họp cái gì đó, truyền đạt tinh thần và chỉ thị của cấp trên thì sao.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây