Hoàng Mai giật mình, vô thức rút tay ra ngay lập tức, lùi lại một bước, phát hiện Thẩm Y Y bước một bước về phía mình, cô ấy thở phào nhẹ nhõm, lại giải thích: “Bạn học, cô đã nói với em, bây giờ trời sắp tối rồi, cô còn vội về nhà...”
“Cô khinh thường chúng tôi?” Giọng nói âm trầm của Lâm Gia Lạc vang lên khiến người nghe khiếp sợ, giống như nếu Hoàng Mai không cho cậu ta một lời giải thích, thì Hoàng Mai phải kết thúc ở đây: “Vừa rồi tôi với em tôi hỏi một câu, cô bảo chúng tôi đợi một chút, cô phải dạy kèm cho người khác trước, bây giờ sau khi cô dạy kèm cho người khác xong rồi, cô lại bảo cô phải đi trước?”
“Bạn học, sao em có thể nói như vậy?” Một người luôn hiền hoà không muốn người khác tổn thương như Hoàng Mai cũng thấy tức giận, cũng tức giận, “Cô ưu tiên dạy kèm cho bạn khác, đó là vì cha mẹ bạn học đấy cho cô tiền, em cho cô tiền cô cũng đâu đuổi bọn em đi, những thứ mà các bạn học trả tiền cho cô có thì bọn em cũng có, kể cả những câu hỏi mà em hỏi, cô đã cố gắng trả lời càng nhiều càng tốt, nhưng nền tảng của em rất kém, những câu hỏi toàn là những câu cơ bản, cho dù cô có ý định giúp em nhưng cô vẫn phải về nhà chứ? Em không cảm ơn cô thì thôi đi, sao còn lại đổ lỗi cho cô? Các em quá đắng lắm rồi đi?”
Theo lời nói của Hoàng Mai, sắc mặt của Lâm Gia Lạc càng ngày càng ảm đạm, khi Hoàng Mai nói ra câu cuối cùng, ánh mắt cậu ta như muốn ăn thịt người, vung nắm đấm về phía Hoàng Mai.
Không ngờ cậu ta lại dám ra tay tàn nhẫn trắng trợn như vậy, Hoàng Mai tránh ré, nghĩ rằng lần này cô không chết thì cũng bị thương, chỉ có thể nhắm mắt lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây